Kỷ niệm tuổi thơ đi bắt rốc là câu chuyện nhỏ mẹ Trần nhớ và kể lại. Cùng theo dõi kỷ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vui tươi con trẻ này nhé.
Kỷ niệm tuổi thơ đi bắt cua đồng (rốc)
Tôi sinh ra trong vùng đồng bằng chiêm trũng nghèo, chiêm khê mùa úng, tuổi thơ tôi gắn liền với cua, ốc, cá, tôm. Tôi nhớ như in vào những ngày tháng 6, trời nắng chang chang, trong nhà cũng lên tới 39 độ, ngoài trời nắng như thiêu như đốt, chạy ra ngoài nắng cũng chỉ được 1 tiếng là phải về ngay trú nắng. Quê tôi lúc ấy nhiều cua lắm. Quê tôi gọi cua là rốc, cứ ăn cơm trưa xong là bu tôi (quê tôi con gọi bố-mẹ là thầy- bu, xưng em) bắt chúng tôi đi ngủ cùng, tôi trốn không ngủ thì bu bắt lấy hạt thóc nhổ lông nách cho bu, nhổ một lúc là cơn buồn ngủ của bu tôi kéo đến, lúc đó tôi thích đi bắt rốc lắm, tôi cứ hỏi “Bu ơi cho em đi bắt rốc bu nhá’’, bu tôi bảo “Đi nắng thế này tao đánh chết’’. Nhưng khi giấc ngủ đã bắt đầu ập tới đầu óc không còn nghĩ nhiều nữa thì bu tôi cứ ừ cho con nó không còn léo nhéo nữa và chỉ đợi có thế là tôi mang giỏ đã buộc sẵn tua chạy ra đồng.
Lúc này ngoài đồng những ruộng lúa mới cấy, nước ruộng nóng lắm, những con cua không chịu được nóng phải leo lên những ngọn cây lúa mới cấy để tránh nước nóng, chúng tôi gọi đó là cua ngôm. Giờ thì chúng tôi chỉ việc đi đến tóm lấy con cua mà cho vào trong giỏ, nếu nó leo lên cây lúa lâu thì mặc dù đến gần nó cũng không chạy, nhưng nó vừa leo lên mà thấy người là nó tụt xuống nước ngay khó mò lại được nó lắm. Những con cá giếc to khoảng 1 đến 2 lạng, nước nóng cứ ngoi lên là chúng tôi chộp luôn, lúc này bắt cá dễ như nhặt lá cây. Chúng tôi chỉ bắt khoảng thời gian 30 phút đến 45 phút là được 1 giỏ cua. Một giỏ cua thì có khoảng 150 con cua vừa to vừa bé. Nhưng khi bắt được một lúc là chúng tôi cũng như cua phải “ngôm” vào bóng mát ở đồng hoặc chạy về nhà chứ không cũng bị luộc cháy.
Đi bắt cua ngôm cùng tôi thường có Bá Chanh, Bá Quất, Dì Hiền là hay bắt cua ngôm suốt mùa hè (gọi là suốt nhưng chỉ trong một tuần khi lúa mới cấy thôi, còn sau này lúa tốt thì cua nó sẽ không còn bò lên cây lúa nữa). Sau này tôi và bá Chanh khôn hơn nhiều. Trưa chúng tôi không đi bắt cua nữa, tôi vẫn nhổ lông nách cho bu và tầm 3 giờ chiều thì chúng tôi ra đồng, lúc này trời vẫn nắng nhưng gió mát rượi chúng tôi 2 bá cháu đi dọc một cái bờ ruộng to mỗi người một bên, vừa thò tay vào những lỗ bên cạnh để móc những con cua tránh nắng, một mặt bới những cây cỏ rậm rạp trên mặt bờ ruộng để bắt những con cua chạy nắng chui xuống bờ cỏ, nhiều lắm, chúng tôi bắt nhiều khi đầy giỏ cua mà vẫn chưa tối, chúng tôi tiếp tục bắt và giắt vào cạp quần. Đầy khắp xung quanh cạp quần cạp quần chứa được khoảng 20-30 con thỉnh thoảng có những con cua nó giơ càng cắp quanh bụng đau lắm nhưng vui lắm các bạn ạ.
Kỷ niệm tuổi thơ: Đi bắt cua rốc tháng 7
Đấy là kể đến bắt cua ngôm trời nóng nhưng đến tháng 7 mưa rào dầm dề cả tháng thì lại tiếp một mùa bắt rốc mới. Nước ngập hết lúa, ngập bờ sâu. Sau khoảng 3 tuần ngập, nước rút đi mấp mé bờ, tôi và Thơm, 2 chị em mang 2 giỏ đeo vào người đi xuống đồng láng, bám vào 2 bên bờ lần những lỗ cua ngập nước, thọc sâu đến khuỷu tay móc lôi ra những con cua to và chắc nịch. Kỹ thuật móc cua là cho tay vào lúc đầu lỗ cua rất nhỏ, phải cho tay vào 2,3,4 lần mới to ra và mới lôi được con cua ra ngoài. (Phải nói thêm là đất quê tôi là đất đồng chiều, khi khô thì nó rắn chắc vô cùng, dùng vồ đập đất cũng không vỡ nhưng khi ngập nước thì nó lại mềm dẻo, nhũn đất nên móc cua rất dễ). Chị em tôi móc một bờ dài khoảng 100 mét thì lúc này giỏ của chị em tôi cũng đầy, hầu như lỗ nào cũng có cua, toàn những con cua đực chắc nịch và to gần như con cà ra. Thỉnh thoảng cho tay vào lại lôi được ra con rắn nước to và dài. Nhưng lúc đó quen không thấy sợ hãi, mà cũng không bắt rắn về làm thịt toàn vất đi thôi,. Bình thường một giỏ cua đầy có khoảng 150 con nhưng chị em tôi về đếm được khoảng 55-60 con cua. Hai bàn tay toàn những vết sứt sẹo như kim châm nhưng không hề đau một tý nào cả. Nhiều khi đi học khi làm việc riêng trong giờ học, cô giáo bắt để ngửa tay để cô vụt nhưng khi nhìn thấy những vết sứt sẹo, đen sì 10 đầu ngón tay cô hỏi: Sao tay thế này, thì trả lời: Thưa cô tay em đi bắt rốc nó thế. Cô bật cười và thôi không vụt vào tay nữa.
Kỷ niệm tuổi thơ: Đi bắt cua về làm gì?
Các bạn biết cua bắt được nhiều về làm gì không? Không bán, không cho, mà để làm mắm rốc các bạn ạ. Thời đó cũng làm mắm đơn giản lắm:
Khi được ít thì mang cua về giã nhỏ lọc nước đặc, lấy nước đó cho muối, rang thính (gạo rang cháy vàng hoặc cơm khô rang cháy vàng cho vào để 1 đến 2 tuần thì lúc này mang nước rốc đó đun lên, cho ít lá gừng tươi vào dùng làm nước chấm rau cải luộc thật ngon.
Nếu có nhiều rốc thì đem rửa sạch bóc, yếm. Cứ 3 rốc 1 muối cho vào chum sành ngâm (cái này ngâm lâu vài tháng), sau đó rót nước cốt ra chấm các loại rau, thịt, lòng … chấm cái gì cũng ngon hết sảy, Khi ăn hết nước cốt, còn bã thì:
1- Lấy một bát bã rốc ăn kèm với 1 rổ khế chua thì cứ gọi là ai ăn rồi cũng phải trầm trồ khen ngon nhé
2- Cho nước lã vào đun sôi cho ít kẹo đắng vào thì thành nước mắm loại 1 ăn trong suốt mùa đông, mùa xuân năm sau.
Cứ thế cuộc sống trôi qua thật êm đềm.
Sau quá nửa đời người, nghĩ lại kỷ niệm tuổi thơ con trẻ, đi bắt cua bắt ốc, nô đùa đi học thật là vui. Các bạn có những câu chuyện tuổi thơ nào hay cùng chia sẻ với tôi nhé.
Ngoài Kỷ niệm tuổi thơ đi bắt cua đồng (rốc), cùng xem những câu chuyện khác của tôi tập tành viết nhé.
- Review Đi du lịch Thái Lan
- Cảm nhận tốc độ phát triển của công nghệ thông tin (Điện thoại di động)
- Tâm sự Mẹ Chồng tôi
Tôi yêu bạn. Tuổi thơ của tôi cũng nhổ lông nách cho bu giống bạn