Cảm nhận tốc độ phát triển của công nghệ thông tin (Điện thoại di động)

Cảm nhận tốc độ phát triển của công nghệ thông tin (Điện thoại di động) là bài viết ngắn của mẹ Trần kể về sự thay đổi chóng mặt của mẹ về điện thoại di động, một vật dụng quen thuộc không thể thiếu hiện nay nhưng ở thời 2002 và 2008 thì nó lại thật khác. Các bạn cùng xem nhé.

Điện thoại di động năm 2002

Năm 2002, tôi xem bộ phim “Giầy thuỷ tinh” của Hàn Quốc thấy các nhân vật trong phim là công nhân nghèo nhưng ai cũng có chiếc điện thoại trong túi để sử dụng nghe và gọi khi cần thiết. Lúc đó tôi thầm ao ước và so sánh: Không biết đến khi nào ở Việt Nam và bản thân cuộc sống của mình và những người xung quanh cũng có điện thoại dùng tràn lan rộng rãi như thế kia nhỉ.

Cảm nhận tốc độ phát triển của công nghệ thông tin (Điện thoại di động)
Cảm nhận tốc độ phát triển của công nghệ thông tin (Điện thoại di động)

Thật sự ước vọng vì lúc đó điện thoại Nokia cục gạch chỉ nghe và gọi cũng có giá khoảng 2 chỉ vàng (ở thời điểm 2002 nó khoảng 600 nghìn/chỉ). Một chỉ vàng thời đó thì to lắm. Mới cả, có điện thoại xong thì lại đắt ở cước thuê bao và cước cuộc gọi. Cước thuê bao cứ trừ 2 nghìn đồng/ngày, cước gọi 2 nghìn đồng 1 phút. Thời đó 2 nghìn là đủ tiền rau cho 3 ngày khi mà giá chỉ là 500 đồng con mua được 3 mớ rau muống, hôm rẻ sẽ mua được 4 mớ. Hồi đấy thì mọi thứ mua đến cả 100 đồng, 200 đồng con. Trẻ con bữa sáng 1 nghìn một chiếc bánh mỳ trứng rau đầy đủ là nhà có điều kiện, sang lắm rồi. 100 đồng giá 1 kem que túi bán ở cổng trường. Bây giờ thì tờ 100 đồng, 200 đồng giờ thì hiếm chứ năm đấy thì nó lại tiêu rất nhiều.

Cũng có người cho tôi chiếc điện thoại di động cục gạch và sim bảo tôi nạp tiền để dùng và giữ sim cho họ. Mặc dù thích lắm nhưng tôi cũng đành từ chối vì chơi điện thoại lúc đó chỉ dành cho giới thượng lưu mà thôi, mình công chức bình thường làm công ăn lương lấy tiền đâu mà nuôi điện thoại di động.

Xem bộ phim đó, không chỉ ấn tượng nội dung phim mà tôi thật sự choáng và thèm thuồng bởi sự sử dụng điện thoại của lớp người phổ thông bên đấy. Nhưng bẵng đi, chỉ quay đi quay lại sau một thì gian ngắn đến năm 2008, 2009 gì đó thì điện thoại cục gạch đã tràn lan và rất phổ biến rồi.

Điện thoại di động những năm 2006-2012

Tôi vẫn nhớ đến năm 2006, cả nhà dồn tiền mua điện thoại Nokia có camera có thể chụp ảnh, ghi âm rất xịn giá 1 triệu 800 nghìn. Mà chỉ vàng năm ấy cũng chỉ khoảng 1 triệu 200 nghìn đến 1 triệu 500 nghìn. Sau đi công việc, chồng tôi ngã xuống mương nên hỏng điện thoại. Em họ chồng đến chơi, nghe anh kể chuyện, tháo sim đưa luôn cho anh con điện thoại Nokia huyền thoại 110i mới mua. Con điện thoại này dùng khoảng 10 năm thì bỏ vì tự nhiên cháy một góc màn hình nên cứ để đấy chứ không đem sửa nữa.

Điện thoại di động qua các năm
Điện thoại di động qua các năm

Đó là chuyện năm 2006, đến năm 2008-2009 thì lúc này cái 1,4 triệu chỉ còn có 400 ngàn đồng và thuê bao không áp dụng thuê bao mà gọi cuộc nào trả tiền cuộc đấy. Đến thời điểm đó thì ai ai cũng có điện thoại dắt sau mông. Từ bà đi cấy ngoài đồng, chị bán rau ngoài chợ, bà ở nhà trông cháu, đến bọn trẻ con từ lớp 2 trở lên đứa nào cũng có một chiếc điện thoại trong người. Tôi thực sự cảm thấy toại nguyện vì giấc mơ, ước mong của mình đã đạt được.

Nhưng chỉ vài năm đến 2011-2012 trở đi thì điện thoại thông minh lại nhan nhản rồi mạng phổ biến. Nó như một làn gió mới thổi đến. Lớp già như tôi được tiếp cận với các mạng xã hội nổi nhất lúc ấy là Facebook và Zalo. Mọi người chỉ nhau cách dùng, tập đăng sờ ta tút lên mạng, chia sẻ cuộc sống hàng ngày nhiều niềm vui. Bảo ối giời ơi, con bà nó đăng ảnh xấu của bà lên mạng kìa. Lên mạng là lên đâu? Lên Facebook đấy.

Với tôi thì được con gái con trai hướng dẫn lập gờ meo, dạy cách nhắn tin, dạy xem ziu tút, phây búc nó thế nào. Tôi còn tân tiến hơn chồng tôi nhiều, vì ông ấy chỉ biết nghe và gọi thôi. Không biết nhắn tin. Tôi cũng tập chụp ảnh. Chụp con mèo, chụp cảnh đi làm đồng, chụp tự sướng trong nhà, tôi chụp cả ảnh chồng ngủ khì trên giường nữa.

Có điện thoại, tôi và chồng cùng nhau chơi trò Farm Heroes Saga. Mùa đông, cả nhà nằm trên giường rộng nghe hài Youtube cười rúc rích. Tối thi thoảng gọi mét sen dơ với con cái, các em ở quê. Cảm thấy có điện thoại thông minh thật tiện ích.

Điện thoại di động năm 2021

Đến năm 2021 như giờ thì ai cũng có Zalo liên lạc, kết bạn Facebook. Mỗi người bình thường cũng có đến 2,3 chiếc điện thoại thông minh. Nhu cầu sử dụng điện thoại của tôi vẫn thế, con cái thay cho những điện thoại màn hình to hơn, pin khỏe hơn. Nhưng bây giờ thì hay có cuộc điện thoại mời mua bảo hiểm, chơi chứng khoán, mua nhà đất. Tôi đều từ tốn bảo Cô làm gì có tiền mà chơi. Cô đang đi làm thuê tháng có 2 triệu đây này.

Điện thoại từ thời cục gạch đen trắng, đến thời có camera và ghi âm tôi thấy đã rất hiện đại rồi. Đến giờ có thể làm cả tỉ việc với nó. Con tôi kể giờ có cả điện thoại màn hình gập được. Thật là cuộc cách mạng công nghệ thông tin phục vụ thiết thực đời sống con người và nâng cao cuộc sống kết bạn bốn phương. Cuộc sống hiện nay thật đủ đầy cả về vật chất, lẫn tinh thần. Chất lượng cuộc sống được nâng lên rõ rệt.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *